Cái tin Toàn bỏ vợ con để chạy theo người tình trẻ, giàu có khiến mọi người trong khu phố đều thấy bất ngờ. Gia đình anh vốn nổi tiếng là hạnh phúc và nhiều năm nay trở thành hình mẫu trong mắt mọi người, thế mà...

Chính Toàn cũng không hiểu Hằng có gì mà thu hút anh đến thế. Anh biết, chắc chắn mình không bị thu hút bởi vẻ trẻ đẹp của Hằng. Lẽ nào chỉ vì cô gái đó biết cách ăn nói, nắm bắt được tâm ý của anh hơn vợ anh!? Vợ anh ngày nào cũng như ngày nào, cặm cụi đi làm từ sáng đến tối; những bộ quần áo với một phong cách duy nhất, đến suy nghĩ, lời nói của vợ, anh gần như cũng đoán được hết. Lúc yêu, anh yêu cái vẻ nhẹ nhàng, bình yên của vợ bao nhiêu thì càng sống với vợ, Toàn càng thấy nhạt nhẽo, vô vị bấy nhiêu. Giữa cái lúc cuộc sống vợ chồng phẳng lặng như tờ thì Hằng chẳng khác nào luồng gió mới, khiến anh ngất ngây.

Toàn là giáo viên dạy lái xe ô tô của một cơ sở đào tạo nghề, và anh gặp Hằng khi cô tham gia một khóa học lái xe. Ngay buổi đăng kí tên, Hằng đã chủ động xin số thầy với lí do: "Em chậm hiểu bài lắm thầy ạ, có gì nhờ thầy chỉ riêng giúp em, nếu thầy không ngại", kèm theo đó là một cái nháy mắt khó hiểu nhưng cái nháy mắt đó đã khiến Toàn thao thức cả đêm. Vợ anh chưa bao giờ làm thế với anh, kể cả lúc yêu...

Những hôm sau đó, anh cứ mong nhanh tới giờ dạy để gặp cô học viên xinh đẹp có lối nói chuyện lý lắt. Và không buổi học nào, cô học viên ấy lại không có những cử chỉ tình tứ, "bật đèn xanh" cho anh. Khi thì vô tình đụng vào tay thầy, khi thì mang cho thầy ly nước và cố tình khom cúi để anh nhìn thấy những gì không nên thấy. Toàn thấy mình như trẻ lại tuổi đôi mươi, anh hăm hở bước vào tình yêu mới mà không biết rằng, vợ anh đang đau khổ âm thầm theo dõi những cử chỉ lạ của chồng mình.


Gặp gỡ người tình càng nhiều thì tình yêu anh dành cho vợ càng ít đi (Ảnh minh họa).

Cho đến khi tập lái ở tận Đà Lạt thì Toàn chính thức rơi vào vòng tay người tình trẻ. Hôm đó, xe chỉ có hai người, Hằng tập lái nhưng ánh mắt lúc nào cũng tình tứ hướng về Toàn. Kết quả là cuối buổi hôm đó, anh đã phản bội vợ.

Gặp gỡ người tình càng nhiều thì tình yêu anh dành cho vợ càng ít đi. Vợ anh không bao giờ biết làm mới mình như Hằng, luôn luôn nhẹ nhàng, lúc nào cũng quần tây, sơ mi thật nhàm chán, anh mong một cái gì khác mới mẻ hơn để phần đời còn lại không trôi qua một cách hoài phí. Dần dần Toàn không còn chú tâm đến những lời khuyên, những giọt nước mắt của người từng bên cạnh anh suốt mười mấy năm trời nữa.

Rồi một hôm, sau những giây phút hẹn hò bên nhau, người tình bé nhỏ ngọt ngào đề nghị: "Anh bỏ vợ đi, khi ly hôn anh không cần đem theo bất cứ thứ gì, cứ để lại hết cho chị ấy coi như bù đắp những thiệt thòi mà chị ấy phải chịu. Em đủ sức lo cho anh một cuộc sống mới tốt đẹp hơn, giàu sang và hạnh phúc hơn". Nghĩ mình không còn yêu vợ, Toàn đã quyết định buông tay, rời bỏ cuộc hôn nhân mà vợ chồng anh đã từng chung vai vun đắp.

Ngày ly hôn, anh để lại tất cả tài sản đã gây dựng bao năm qua cho vợ con kèm theo lời xin lỗi. Nhìn vợ nước mắt ngắn dài mà anh không một chút động lòng, anh chỉ mong phiên tòa nhanh kết thúc bởi có người còn đang đợi anh ở ngoài kia. Anh xem như mình đã trọn tình trọn nghĩa với gia đình, nhưng có một điều anh không ngờ được, con trai anh đã gặp anh và nói một câu mà anh không bao giờ quên được: "Từ ngày hôm nay, ba không còn là ba con nữa. Ba đã vứt bỏ mẹ con con như thế thì sau này, cũng đừng bao giờ quay lại tìm mẹ con con".

Sau khi ly hôn với vợ, nghe lời Hằng, Toàn bỏ cả công việc cũ để về sống trong căn biệt thự rộng lớn của Hằng với một nhiệm vụ, công việc mới, đó là... chở Hằng đi giao hàng. Điều đó khiến Toàn nhiều khi thấy mình như kẻ thừa thãi. Hằng là một bà chủ lớn chuyên kinh doanh cà phê nên hay đi nhiều để tiếp khách hàng. Nhiều khi, chỉ một mình trong nhà, chờ cơm Hằng tới khuya mà Toàn lại chạnh lòng nhớ những ngày tháng bên vợ con. Toàn dần sợ những khoảng lặng vô hình trong căn nhà chưa từng là của mình. Thấy Hằng hay đi qua đêm, không chịu được, Toàn lên tiếng thì Hằng đáp trả với giọng kẻ cả: "Tôi phải đi như vậy mới có tiền bao anh chứ, anh là sướng nhất rồi còn gì, chỉ làm nhẹ nhàng mà cũng có của ngon vật lạ để ăn, có áo này quần nọ để mặc". Toàn chết  sững khi nghe người mình thương yêu nói. Nhưng ở trong cái thế của anh thì còn làm gì được ngoài im lặng và chịu đựng. Thấy Toàn im lặng, Hằng lại vỗ về, xin lỗi, Toàn bỏ qua nhưng trong lòng bắt đầu thấy chán chường, thất vọng.

Một lần hiếm hoi, Hằng cho Toàn đưa cô đi tiếp khách hàng nhưng với điều kiện phải ngồi ở xa, không được để người ta biết anh đi theo cô. Ngồi nhìn vợ mình cười nói lả lơi với khách mà lòng Toàn như có lửa đốt, anh nắm chặt tay, chỉ muốn tới đánh kẻ mang tên khách hàng kia một trận. Nhưng nghĩ tới những lời nói và vị thế của mình, anh lại chịu đựng.

Thế rồi, cũng ở quán cà phê này, anh gặp lại vợ cũ trong một phong cách hoàn toàn mới mẻ khiến anh thật sự bất ngờ. Vợ cũ anh mặc một chiếc váy màu đen, áo thun ôm sát màu trắng và trang điểm nhẹ nhàng. Chẳng hiểu sao khi thấy vợ cũ, Toàn lại núp mình đi, lần đầu tiên anh cảm thấy xấu hổ thật sự. Vợ anh vẫn nói chuyện nhẹ nhàng và lịch sự, nhưng rất thu hút người khác. Anh không ngờ, khi xa anh, cô lại thay đổi nhiều đến thế. Đêm đó, lần đầu tiên Toàn chủ động ngủ riêng với Hằng, dù cô nặng nhẹ anh đủ điều.


Toàn như tỉnh hẳn cơn mê, chưa lúc nào anh thấy hối hận như lúc này (Ảnh minh họa).

Sống với nhau được ba năm, Toàn nhiều lần khuyên Hằng sinh cho anh một đứa con nhưng chưa bao giờ cô đồng ý. Nhớ con, Toàn gọi điện thì chỉ nhận được câu nói của con trai: "Con không rảnh để gặp ba". Ba năm sống với Hằng, giờ bên cạnh anh chỉ còn duy nhất mỗi mình cô là người thân. Ba mẹ anh từ mặt anh khi anh nhất quyết ly hôn vợ cũ, con trai thì hận cha nên không thèm gặp mặt, vợ cũ đương nhiên anh không dám nghĩ tới nữa, bạn bè cũng chẳng còn ai. Toàn chỉ không ngờ, Hằng lại đối xử với anh tàn nhẫn như thế.

Anh nhớ như in đêm đó, khi ra mở cổng cho Hằng vào, anh thấy cô vô tư ôm hôn một người đàn ông khác ngay trước mặt anh. Tức giận, anh lao vào nắm cổ người đó định đánh thì chính Hằng là người tát anh trước: "Anh thử nghĩ xem anh đã làm được gì cho tôi?Một kẻ bỏ vợ con như anh để tá túc bên cạnh tôi, sống nhờ trong nhà tôi mà có quyền đánh người yêu của tôi hả? Anh tự nhìn lại mình đi!".

Toàn như tỉnh hẳn cơn mê, chưa lúc nào anh thấy hối hận như lúc này. Hóa ra trong mắt Hằng, anh chỉ là một kẻ sống tạm bợ, khi chán thì có thể vứt bỏ một cách không thương tiếc. Cái giá anh phải trả cho việc ngoại tình xem ra đắt quá....

Bạn có thể xem thêm: 

0 nhận xét :

Đăng nhận xét

 
Top