Hôm qua là kỷ niệm chín năm mình cưới nhau. Chín năm vợ chồng, cuộc sống chúng mình đã thay đổi rất nhiều, từ căn hộ 40m2 mình đã chuyển thành hai biệt thự mini 400m2, từ chiếc xe máy cũ mình đã chuyển sang đi ôtô, hai kẻ độc thân vui tính trở thành cha mẹ của hai công chúa nhí lý lắc suốt ngày… Chín năm qua, những cái thấy được thì nổi rất rõ còn những thứ không thấy được thì chìm khuất đi. Anh hay tự hào rằng tài sản chúng ta tăng lên chín lần nhưng chắc không nhận ra tình cảm của chúng mình cũng giảm đi chín lần mất rồi. Chín lần kỷ niệm ngày cưới, chưa một lần chúng mình hâm nóng tình cảm, bao giờ cũng kết thúc bằng sự chán chường hoặc nước mắt lặng thầm của em.
Kỷ niệm ngày cưới lần đầu, anh tranh thủ đưa em đi dự tiệc của bạn, bảo vậy vui rồi, khỏi màu mè chi. Kỷ niệm cưới lần hai, em hớn hở bàn với anh đặt tour du lịch Campuchia mới mở, anh gạt phăng vì nghe nói chẳng có gì đâu. Rồi những năm sau đó, anh đều thông báo xa gần các kế hoạch công việc/công tác quanh ngày kỷ niệm cưới của chúng mình, em hiểu ngày ấy giờ chỉ còn là hồi ức của riêng em. Mà đâu chỉ kỷ niệm ngày cưới, nào sinh nhật, quốc tế phụ nữ, lễ tình nhân… anh đều không có cử chỉ đặc biệt gì, dù anh luôn tỏ ra rất chu đáo với người ngoài. Hờn trách thì anh trề môi rằng ngày nào cũng là lễ hội, em cầm tiền thích tiêu gì chẳng được. Em hiểu, những hôm đó em đành tự tìm niềm vui nho nhỏ cho mình, một niềm vui vật chất be bé không thể bù đắp sự trống trải vô cùng.
Cay đắng thay, sinh nhật anh mỗi năm, anh lại đãi rất hoành tráng, hết nhóm bạn học đến bạn làm ăn, còn mẹ con em tự cắm hoa ngắm và tự mua bánh kem ăn với nhau. Nghiệt ngã hơn là ngay đêm kỷ niệm cưới năm ngoái, em phát hiện anh ngoại tình, còn kỷ niệm cưới năm nay thì nhạt nhẽo và bực mình. Em đâm sợ ngày này hằng năm, em sợ phải nhớ lại hôn lễ rực rỡ của chín năm trước, em sợ phải nhớ lại đêm tân hôn nồng nàn đầu đời, nhớ tuần trăng mật ngọt ngào… Em cũng muốn quên đi bao bức bối của chín năm chồng vợ, nhưng vui ít buồn nhiều vẫn cứ ùa về, khơi gợi và thách thức em mỗi khi gần ngày kỷ niệm cưới của chúng mình.
Em đã cố gắng nhẫn nhịn và giãi bày, em đã cố đặt mình vào vị trí người chồng để tự bao biện cho anh và huyễn hoặc chính mình song đều thất bại. Em ước mình quên tiệt chúng đi để an phận sống với hiện tại nhàn nhạt này cho xong kiếp người. Chẳng lẽ vì những chuyện này mà mình chia tay khiến con cái chia lìa? Nhưng, nếu vẫn mãi thế này thì em chết mòn mất thôi. Bao hào hứng cho kỷ niệm ngày cưới năm nay tiêu tan vì sự nóng nảy vô cớ của anh. Liệu còn dự định nào cho kỷ niệm ngày cưới năm sau nữa không? Mà chắc gì năm sau mình bên nhau… Em hoang mang quá! Và hoang mang này cũng là của riêng em thôi, con cái bé xíu chưa thể biết mà cũng chẳng nên biết, còn chồng em thì không hề muốn biết…
Bạn có thể xem thêm:
- Những cách điều trị mụn sau sinh hiệu quả nhất
- Những cách điều trị mụn tuổi dậy thì hiệu quả 2016
- Những cách điều trị mụn như thế nào 2016
0 nhận xét :
Đăng nhận xét